NGUYỄN KIM HUY
Anh hoàng hôn - Đại Lải cũng hoàng hôn
Chiều buông xuống hai đứa cùng tê tái
Gió không phải từ mặt hồ thổi lại
Gió trong hồn cứ gió thế bay ra.
Anh u hoài Đại Lải cũng buồn hiu
Em hát phía xa kia. Giọng cũng chừng khắc khoải
Bông hoa nở ven hồ em không hái
Em bâng quơ lượm hòn sỏi ném ra.
Đại Lải hoàng hôn anh cũng đã xế chiều
Hai đứa đi ngang mà ngày thì đi thẳng
Nên phút giây này chiều có hơi hoang vắng
Đã thế rồi em mong nắng lên chi?
Anh hoàng hôn Đại Lải có dỗi hờn:
Đã đến muộn còn nói lời tha thiết
Sáng ngày mai dạo ven hồ em biết
Buổi chiều này anh làm rớt hoa ban...
N.K.H