Thơ và Đảng
Ngày đăng: 31/03/2024; 59
BÙI ĐĂNG SINH
 
Ngày 3/2/1930 - một sự kiện lịch sử đã đánh dấu bước ngoặt vĩ đại của Cách mạng Việt Nam, đó là việc thành lập Đảng ta: Đảng Cộng sản Đông Dương. Năm 1951, đổi tên là Đảng Lao động Việt Nam và ngày nay là Đảng Cộng sản Việt Nam. Đảng quang vinh do Chủ tịch Hồ Chí Minh - lãnh tụ vĩ đại của giai cấp công nhân và của dân tộc sáng lập, giáo dục, rèn luyện.
Cùng với sự ra đời của Đảng, một nền văn học mới cũng xuất hiện và ngày càng phát triển theo nhịp bước đi lên không ngừng của Cách mạng Việt Nam. Từ đó trong văn học đã xuất hiện những hình tượng mới: hình tượng Đảng và hình tượng Bác Hồ.
Các nhà thơ trưởng thành trong cách mạng thời kỳ 1930 - 1945 như nhà thơ Tố Hữu, Sóng Hồng, Xuân Thủy, Lê Đức Thọ,… các nhà thơ lãng mạn như Xuân Diệu, Chế Lan Viên,… các nhà thơ trẻ xuất hiện sau cách mạng tháng Tám, trong kháng chiến chống Pháp và trong thời kỳ chống Mỹ như Nguyễn Đình Thi, Chính Hữu, Phạm Hổ, Phạm Tiến Duật, Hữu Thỉnh,… đều viết về Đảng với một niềm xúc động mãnh liệt, một niềm tin yêu thiết tha.
Bằng hình tượng nghệ thuật, Tố Hữu đã diễn tả sự ra đời của Đảng như một đòi hỏi tất yếu của phong trào cách mạng:
"Đảng ta con của phong trào
Mẹ nghèo mang nặng khổ đau khôn cầm
Như đứa trẻ sinh nằm trên cỏ
Không quê hương sương gió tơi bời
Đảng ta sinh ở trên đời
Một hòn máu đỏ nên người hôm nay"
                     (Ba mươi năm đời ta có Đảng - Tố Hữu)
Nhà thơ đã nêu rõ vai trò quyết định của Đảng đối với bước đi của cách mạng Việt Nam. Đảng là người tổ chức lãnh đạo mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam:
"Đảng ta đó trăm tay nghìn mắt
Đảng ta đây xương sắt da đồng
Đảng ta muôn vạn công nông
Đảng ta muôn vạn tấm lòng niềm tin
Đảng ta Mác - Lê-nin vĩ đại
Lại hồi sinh trả lại cho ta
Trời cao đất rộng bao la
Bát cơm tấm áo hương hoa hồn người"
                     (Ba mươi năm đời ta có Đảng - Tố Hữu)
Đảng hồi sinh cho mỗi cuộc đời, đem đến cho mỗi con người một cách nhìn mới, một cách sống mới. Nhà thơ cộng sản A-ra-gông (Pháp) đã viết :
"Đảng đã cho tôi sáng mắt sáng lòng
Trước như trẻ thơ tôi nào biết được
Máu tôi đỏ và tim tôi yêu nước
Tôi chỉ biết là đêm tối mênh mông
Đảng đã cho tôi sáng mắt sáng lòng
Đảng cho tôi màu sắc nước non nhà
Đảng ta ơi, cám ơn người dạy dỗ
Từ đây lòng tôi sướng vui đau khổ
Và tình yêu căm giận hóa lời ca
Đảng cho tôi màu sắc nước non nhà"
                                    (Tố Hữu dịch)
Khi vào Đảng mỗi người đều thấy như mình được khai sinh lần thứ hai :
"Tôi đứng dưới cờ đưa tay tuyên thệ
Trên đất quê hương mang hình bóng mẹ
Ngỡ chừng như vừa sinh lại lần đầu
Đảng trở thành nơi cắt rốn chôn rau"
                 (Kết nạp Đảng trên quê mẹ - Chế Lan Viên )
Con đường đấu tranh cách mạng của Đảng là con đường đầy chông gai, gian khổ, nhưng sáng ngời chân lý và chiến thắng vẻ vang. Năm 1977, trong bài "Với Đảng mùa xuân", Tố Hữu viết:
"Đâu phải đường xanh. Đường qua máu chảy
Năm mươi năm, máu đỏ thành hoa
Cuộc sinh nở nào đau đớn vậy
Rất tự hào mà xót tận trong da"
                    (Với Đảng mùa Xuân - Tố Hữu)
Rõ ràng con đường đấu tranh cách mạng của Đảng không phải là con đường xanh mát, không phải là con đường bằng phẳng, êm đềm, càng không phải là con đường lát gạch men hoa dẫn đến các bàn ăn đầy ắp cá thịt, đặc sản, bia, rượu… mà là con đường đầy gian khổ, con đường đầy máu đỏ của bao lớp người đã hy sinh để tạo nên chiến thắng. Vì vậy, mỗi chúng ta cần nhận thức rõ ràng: Có được vành hoa chiến thắng hôm nay, Đảng ta đã phải trải qua mấy chục năm xương máu. Hiểu rõ cái giá của chiến thắng, chúng ta càng phải trân trọng cuộc sống tự do này.
Khi viết về Đảng, các nhà thơ Việt Nam đã có nhận thức rằng: Đảng không phải là cái gì đột biến, từ trên trời rơi xuống, mà Đảng là sự kết tinh truyền thống bốn nghìn năm của dân tộc hòa hợp với trào lưu của cách mạng vô sản thế giới:
"Đảng là Hùng Vương, Nguyễn Trãi, Quang Trung gặp Mác - -nin
Nở ra thành Bác Hồ Chí Minh"
                                 (Đảng - Việt Phương)
Đảng là Bác, Đảng là dân tộc Việt Nam ta. Nhân dân ta cũng thấy rõ sự đồng nhất ấy giữa Đảng và Bác Hồ:
"Ngày nay bưng bát cơm đầy
Ơn Đảng, ơn Bác ngày ngày không quên"
                                               (Ca dao)
Thấy rõ Đảng là người tổ chức và lãnh đạo mọi thắng lợi của cách mạng Việt  Nam, Đảng là người khai sinh ra mỗi chúng ta, các nhà thơ đã cùng Nhân dân bày tỏ lòng biết ơn Đảng sâu sắc. 
Điều đáng  ghi  nhớ  đối với  chúng ta là công lao của Đảng lại chính là Bác Hồ. Trong dịp kỷ niệm 30 năm thành lập Đảng, Bác viết:
"Công ơn Đảng thật là to                                                                
Ba mươi năm lịch sử Đảng là cả một pho lịch sử bằng vàng"    
Là những con người mới được Đảng đào tạo giáo dục, chúng ta yêu Đảng, yêu Bác, yêu Tổ quốc, yêu quê hương. Chúng ta tâm niệm suốt đời đi theo Đảng, suốt đời giữ vững và nêu cao phẩm chất người đảng viên cộng sản:
"Đảng là cái ranh giới có lúc tưởng chừng mỏng manh như sợi tóc
Đảng là tiếng gọi thầm rất vang khi sắp làm sai
Nghìn cặp mắt nhìn khi ở riêng mình không có một ai"
                                            (Đảng - Việt Phương)
Đảng giữ cho ta khỏi ngã xuống vực thẳm. Đảng giúp ta vượt qua vực thẳm ấy. Đảng nhắc ta tránh những điều sai. Đảng động viên ta làm những việc đúng. Để đền đáp công ơn to lớn của Đảng, mỗi chúng ta dù là người Cộng sản trong Đảng hay ngoài Đảng đều phải nêu cao trách nhiệm, chăm lo xây dựng Đảng vững mạnh về chính trị, tư tưởng và tổ chức, phục tùng nghiêm chỉnh kỷ luật của Đảng.
Chăm lo bảo vệ Đảng, tức là bảo vệ đường lối chính sách của Đảng. Nghĩa là mỗi chúng ta phải sống hết mình, làm việc hết mình:
"Ta nuôi Đảng bằng lòng ta như dùng than nuôi lửa
Đảng không làm chủ ta mà dạy ta làm chủ"
                                (Đảng - Việt Phương)
Đúng như vậy, Đảng không làm chủ ta mà dạy ta làm chủ. Để phát huy quyền làm chủ ấy một cách đúng đắn, mỗi chúng ta phải thường xuyên tự rèn luyện mình về mọi mặt, thực hiện cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, chống tham nhũng, chống thoái hóa biến chất. Mỗi chúng ta phải luôn đòi hỏi bản thân phải giữ vững và nêu cao phẩm chất người đảng viên:
"Cứ đêm ta lại xét kết nạp ta vào Đảng
Thời gian nâng đòi hỏi mãi cao thêm
Đến trọn đời từng giờ là cộng sản
Những nỗi đau ta cũng sáng búa liềm"
                   (Tâm sự đảng viên - Việt Phương)
Còn gì sung sướng bằng khi mọi niềm vui và nỗi đau của ta đều góp phần nhỏ vào chiến công chung của Đảng, của cách mạng. Có như vậy chúng ta mới luôn luôn dám ngẩng cao đầu mà đi tới tương lai.
                                                                                                                               B.Đ.S
Lọc tin tức - bài viết
Chuyên mục:
Sự kiện:
Nội dung:
Danh sách tin tức - bài viết

Hệ thống văn bản

Thư viện Video

Khai mạc Triển lãm Gốm và Sách với chủ đề “Lửa ấm làng quê”
Ngày thơ Việt Nam lần thứ 22 tại Vĩnh Phúc - Bản hòa âm đất nước
Truyện ngắn: Trên chuyến tàu đêm - Tác giả: Minh Ánh
Gặp gỡ tác giả bài xẩm: Vĩnh Phúc tang tình
Bến trăng - Nhạc: Minh Đoàn, thơ: Hải Thanh, trình bày: Anh Tuấn
Truyện ngắn: Người vắng mặt của nhà văn Nguyễn Nhuận Hồng Phương
Truyện ngắn: Khoảng trời riêng; Đồng tiền rách của nhà văn Xuân Mai
Khát vọng phát triển: Vĩnh Phúc - khát vọng phồn vinh
Vĩnh Phúc khát vọng phồn vinh
Nét xưa Vĩnh Phúc
Văn Học Nghệ Thuật - Nơi Lưu Giữ Những Đời Văn
Báo cáo Tổng kết Hội Văn Học Nghệ Thuật Vĩnh Phúc 2018- đầu 2019
Triển lãm Mỹ thuật Trẻ Vĩnh Phúc tại Hội Văn Học Nghệ Thuật Vĩnh Phúc