NGUYỄN VĂN HÙNG
Em có về nơi ấy - trường xưa
Để được vương trên đầu bụi phấn
Ta nhận lấy như là bổn phận
Của tình yêu trong sáng nhiệm màu
Em về ngày ấy có xa đâu
Lại được nghe bài: “Trăng treo” “đầu súng”
Cô giáo nghiêng vai nghẹn ngào lúng túng
Bởi cụm từ: “sương muối” “rừng hoang”
Em về neo bến chuyến đò sang
Mà năm tháng vui buồn chưa kịp cũ
Nơi ánh mắt đã ngời lên màu chữ
Chiếc bảng đen còn hẹn đến bây giờ
Phút bần thần bên chiếc bàn vuông
Người chầm chậm bước dần từng bước
Nơi ngọn thước còn hướng về phía trước
Nơi mầm ươm sự sống đã xanh màu.
N.V.H